GỬI TÔI KHÔNG PHẢI LÀ TÔI

Standard
26/1/2010 

Tôi đang nghĩ gì? Đang làm gì? Đang ăn gì? 
Trả lại tôi cho tôi. 
Tôi muốn được là tôi, muốn có thể xác để tận hưởng mùi đời. 
Ai đã cướp đi tất cả của tôi? 
Lạnh lẽo, cô độc. Tối đen như mực. Trả mắt cho tôi. Trả tai cho tôi. Tôi đang rơi hay đang lờ lững trong hư vô đây? 

Bức màn ý chí. Đã bao lâu tôi bị giam cầm trong khoảng tối của chính mình? Tôi không phải là tôi ơi, ngươi làm ta ra nông nỗi này, chỉ để ta hiểu rằng ngươi cũng từng chịu đựng cảm giác không-hề-có-cảm-giác thế này sao? 

Cái giá của trải nghiệm thật đắt nhỉ? Tôi ngoài kia đang cướp đi từng giây trải nghiệm mà tôi không bao giờ lấy lại được. Thế giới ngoài kia tươi đẹp ư? Hạnh phúc ư? Đủ để ngươi đánh đổi bằng một nửa cái tôi của mình ư? 
………………………………………..
                                                                                      
Thả tôi ra. Thả tôi ra. Tôi muốn bất cứ cái gì không phải là màn đêm đen đặc phủ kín quanh tôi, chính tôi. Tôi muốn hít thở, muốn nhìn, muốn nghe, muốn ngủ, muốn sống. Không phải vật vờ tồn tại. Mà là sống. 
Thả tôi ra. 
………………………. 

Một vệt sáng nhỏ xé toang màn đêm,xé toang chính tôi. 

Chào! 
…………………………………………………….. 

Tôi đến để thương lượng! 
……………………………………. 

Bóng tối rách toang dần lành lại, bóp nghẹt cái thứ không phải là nó, nhưng tồn tại ngay trong nó: 
                                                                                       
Bao lâu rồi? 
3 năm 11 tháng 27 ngày 6 giờ đúng! 
Đang nửa đêm? 
Phải! 
Sao ngươi vào đây được? Ngươi vào được thì ta sẽ ra được...  
Đúng! Tôi muốn thương lượng. 
,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,, 

Ta không hiểu ngươi,dù ngươi là ta nhưng ta không hiểu ngươi! 
Ha, vì ngươi là ta nhưng ta không là ngươi. Đi đi, tự do là của ngươi, thể xác là của ngươi. 
Còn ngươi? 
Ta ở đây.Ta chờ đến ngày ngươi quay lại và thương lượng với ta.
Không bao giờ. 
Rồi cuộc đời sẽ làm ngươi đổi ý! 
,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,,, 


Khoảng sáng bất chợt bung ra,đánh bật màn đêm ra khỏi nó. Giờ nó là hư vô. 
,,,,,,,,,,,,,,,,,,, 



Có tiếng nhạc. Một thứ nhạc kì quái. Cảm giác nặng nề và nhỏ bé. Vẫn là màn đêm.

Sơn bật phắt dậy. Nó vừa cảm thấy sự sống. Của nó. Của tất cả những gì không phải là nó xung quanh nó. Thở hổn hển, nó với tay
tắt chuông báo thức. 6 giờ 19 phút. Sớm quá, nhưng giấc mơ khiến nó không dám chui vào chăn thêm nữa. 
Hôm nay là ngày 27/1/2010. 3 năm 11 tháng 27 ngày trước là ngày gì nhỉ? Sơn lẩm bẩm, gãi đầu gãi tai, mắt nhắm mắt mở, gục đầu ngủ tiếp. 


P/s: 3 năm 11 tháng 27 ngày trước giấc mơ là ngày 24/1/2007. Đến bây giờ tôi vẫn không nhớ mốc thời gian đó có ý nghĩa gì với mình. 
Nhưng tôi ghét ngày 24/1. 
Tôi và cả tôi không phải là tôi nữa.


                                                                                


0 nhận xét:

Đăng nhận xét