NHỚ NHÀ

Standard
Cơn mộng mị thả anh về quá khứ
Nơi rơm khô vàng rợp đường làng
Mùi lúa thơm sực nức không gian
Khăn quàng đỏ tung tăng rả rích

Anh đáp xuống trưa hè tĩnh mịch
Tiếng ve kêu cô độc khoảng trời

Vườn chùa bóng liễu lả lơi
Đôi ba thằng nhóc đang ngồi bắn bi.

Bác nông dân quần cao tới bẹn
Nắm chắc tay kéo mạnh càng xe
Lũ con háo hức dô hè
Dô ta đẩy mạnh còn về ăn cơm.

Cơm mẹ nấu trên đời là ngon nhất
Mẹ đi mùa nên mấy đứa phải lo
Thằng bé lớn đang nhồi mùn tạo bếp
Thằng bé con lúi húi nhặt rau.

Nước mắt chảy trong mơ lan ra gối
Anh nhìn mình loắt choắt sắp mâm
Không nhớ mẹ, nhớ nhà là nói dối
Cảnh nhòe đi, anh tỉnh lại mất rồi.

10/10/2015

0 nhận xét:

Đăng nhận xét