Mưa cuốn đi muộn phiền
Rồi trả về những xúc cảm nhỏ nhen
Hoang mang, háo hức, lo lắng, hận thù
Gói trong hạt con con tự nhiên rơi vào mắt.
Kính ướt nhòe
Nhìn đời ảo diệu
Trắng càng trắng,xanh càng xanh
Loang lổ.
Chớp lóe nhanh trong một giây nhìn xuyên qua hiện tại
Ngẩn người
Lọt thỏm giữa nổi trôi
Ta kệ đời nổi trôi.
Quay đầu về đâu giữa mênh mông ngược xuôi chìm nổi?
Ngập trong mưa mới hiểu đời hơn
Hận đời vô kể.
Ôi!
Đảo điên lừa lọc, loang loáng u mê
Mở ra thì đau, nhắm vào chắc chết
Chằng bằng mù quách đi như ai đấy có hơn không?
Đi chậm mà chắc, đường thênh thang chỉ sợ hụt chân.
Lết dần đến mục đích sinh tồn.
Tại sao ta phải sống?
Lặn ngụp trong bể khổ, mò lấy cái gì?
Là ai đã xô ta xuống dòng bất trị?
Chẳng muốn làm người!
Đổi lại làm mưa có hay không?
Hay là chớp có hơn không?
Hoành tráng nhưng không rực rỡ
Ngắn ngủi nhưng vô thường
Soi sáng đường đời trong nháy mắt.
Ngoảnh lại tìm bờ
Ta vẫn là ta
Mưa ngấm cả vào ta.
Lại mơ hồ
Đèn xe che đi thực tại hào nhoáng giả vờ.
Chết.
Rồi trả về những xúc cảm nhỏ nhen
Hoang mang, háo hức, lo lắng, hận thù
Gói trong hạt con con tự nhiên rơi vào mắt.
Kính ướt nhòe
Nhìn đời ảo diệu
Trắng càng trắng,xanh càng xanh
Loang lổ.
Chớp lóe nhanh trong một giây nhìn xuyên qua hiện tại
Ngẩn người
Lọt thỏm giữa nổi trôi
Ta kệ đời nổi trôi.
Quay đầu về đâu giữa mênh mông ngược xuôi chìm nổi?
Ngập trong mưa mới hiểu đời hơn
Hận đời vô kể.
Ôi!
Đảo điên lừa lọc, loang loáng u mê
Mở ra thì đau, nhắm vào chắc chết
Chằng bằng mù quách đi như ai đấy có hơn không?
Đi chậm mà chắc, đường thênh thang chỉ sợ hụt chân.
Lết dần đến mục đích sinh tồn.
Tại sao ta phải sống?
Lặn ngụp trong bể khổ, mò lấy cái gì?
Là ai đã xô ta xuống dòng bất trị?
Chẳng muốn làm người!
Đổi lại làm mưa có hay không?
Hay là chớp có hơn không?
Hoành tráng nhưng không rực rỡ
Ngắn ngủi nhưng vô thường
Soi sáng đường đời trong nháy mắt.
Ngoảnh lại tìm bờ
Ta vẫn là ta
Mưa ngấm cả vào ta.
Lại mơ hồ
Đèn xe che đi thực tại hào nhoáng giả vờ.
Chết.

0 nhận xét:
Đăng nhận xét